Đêm ấy lại đêm thức với Trăng Mưa ngoài hiên lạnh ẩn dáng Hằng Cô đơn! Ừ nhỉ, chừng quạnh quẽ Đêm rất riêng mình – Một cõi quên! Tôi trả cho tôi những ngại ngần Trả người – đây nhé những phân vân Cõi riêng lặng lẽ gài then kín Ngoài ấy người vui […]
Read the rest of this entry »