Và chị về theo một dáng xanh xao
Đôi mắt nhỏ nhướng lên nhìn thầm lặng
Tôi cũng biết chị đã nhiều cay đắng
Nên ánh mắt buồn như ánh đêm
Chị mỉm cười cất giọng nói êm êm
Khi tôi hỏi tình xưa còn hay hết
Người đàn ông đã đi rồi biền biệt
Tháng năm còn lòng chị vẫn còn nhau
Mắt chị nhìn bỗng sáng hệt vì sao
Tôi chợt hiểu thì ra còn hy vọng
Chị nín thở mỗi đêm nằm nghe ngóng
Lá rơi như xào xạc bước chân về
Người đàn ông chắc chắn đã bội thề
Tôi biết trước nhưng lòng không dám tỏ
Chiều nay nắng vương đầy trên lối nhỏ
Tôi thấy như mắt chị cũng hanh vàng
Ừ thì thôi lòng chị cứ lang thang
Đi muốn lối và xin đừng tuyệt vọng
Bắt chước chị đêm tôi nằm nghe ngóng
Người đàn ông xào xạc bước chân về
tháng 6 năm 2000
NQNV
Leave a Reply