Ngày vắng người buồn lắm biết không anh
chiếc đồng hồ quay những vòng rất chậm
sáng hôm nay cơn mưa vừa chớm tạnh
nắng vàng lên sao mà anh không…lên
ở bên này ôm nỗi nhớ buồn tênh
bức tường xám, bóng đèn vàng, nhạt thếch
một bàn phím, hai bàn tay lách cách
gõ lá email bỗng khó vô cùng
cách mặt mà sao lại chẳng xa lòng
thương nhiều lắm mỗi tiếng cười câu nói
đôi mắt xóay vào trong lòng như hỏi
có yêu anh, sao má lại ửng hồng ?
giữ cho yên nỗi nhớ ở trong lòng
hai mươi bốn tiếng đồng hồ dài quá
ngày mai ơi xin hãy về vội vã
ta gặp người nhất định nói câu yêu
NQNV
Leave a Reply