Sẽ hẹn người trong một buổi trăm năm
Trút hơi thở về bên kia thế giới
Cửa thiên đàng người bồn chồn đứng đợi
Phút gặp đầu ta đón rất hân hoan
Ta sẽ là một cô bé hiền ngoan
Và trẻ lại thời hai mươi xuân sắc
Vòng tay ấm ghì ôm người rất chặt
Đôi môi nồng trao nụ ngọt đầu tiên
Sẽ hẹn người vào một lúc bình yên
Mắt nhắm lại, cuộc đời là quá khứ
Ta mãi mãi là một nàng thiếu nữ
Người vẫn còn trai tráng tuổi thanh niên
Sẽ hẹn người như một chuyện thần tiên
Như ảo tưởng, hoang đường, không thể có
Ta lận đận cuộc đời như thế đó
Cả giấc mơ cũng chất chứa ưu phiền
Câu thơ buồn người hãy thử đọc lên
Lời ta viết để nghe lòng chùng xuống
Xin lỗi nhé trăm năm này đã muộn
Thôi hẹn người kiếp khác để trăm năm
NQNV
Leave a Reply