Có thể là anh chắc chắn quên em
Làm sao nhớ qua nhường này năm tháng
Nỗi nhớ em cũng như trời gặp hạn
Mưa xuống rồi hết khát lại nguôi ngoai
Bởi vậy mà em làm thơ mãi thôi
Thơ là nước cho tình em giải khát
Có lẽ anh cả đời không hiểu được
Hai chữ yêu thầm đau khổ ra sao…
Có thể em đêm nay nằm chiêm bao
Và khắc khoải vào lúc trời rạng sáng
Cũng có thể đêm nay về thật ngắn
Giấc ngủ vùi không đủ làm sao mơ ?
Nhưng mà em chắc chắn sẽ làm thơ
Những lúc buồn không tìm ai kể lể
Em hạ bút gieo vần như thường lệ
Viết cho mình, và cũng viết cho anh
THÁNG 12, 2000
NQNV
Leave a Reply