Người bây giờ đã về quê ăn tết
con nhỏ biên thư kể chuyện hồn nhiên
chàng tiến sĩ trẻ măng và hào hiệp …
có một thời, ừ nhỉ đã cuồng điên..
ta, những ước mộng chưa bao giờ thành tựu
mười năm quê người, cày, mê mải áo cơm
đêm hôm qua trong chiêm bao, ta khóc
(buồn vui không hiện hữu giữa ban ngày)
nó có hỏi thăm mày, con bạn kể
cái nắm tay mười năm vẫn rưng rưng
tình học trò, thương như mùa đông Huế
Lạnh, buồn, mưa nhưng đẹp đẽ vô cùng..
người ạ ta nơi này chưa khá
trước sau cùng một chỗ đứng chôn chân
năm đã tận, tháng đã cùng, buồn lạ
bụm bàn tay, cố hứng những muộn màng
tháng 2
NQNV
Leave a Reply