Anh có biết tháng ngày qua vội lắm
lễ tình nhân mà mình không phải tình nhân
em bâng khuâng cứ tưởng anh đang gần
đêm về ngủ mới biết mình xa quá
anh có biết giữa dòng đời hối hả
người người đi hờ hững lướt qua nhau
mình gặp nhau lúc tóc đã ngả màu
anh và em thuộc về hai hứơng khác
em tìm kiếm một nửa mình thất lạc
gặp nhau rồi ngờ ngợ phải anh không
giấc mơ em mang bảy sắc cầu vồng
khi tỉnh mộng mới ngỡ ngàng, màu trắng
em đã hiểu trên vai mình gánh nặng
hai cuộc đời không có một điểm chung
đừng nói anh, câu xin lỗi cuối cùng
nghe buồn lắm, lễ tình về nghèn nghẹn
anh có biết tháng ngày qua vội lắm
thôi mình về chăm chút cuộc đời riêng
giả vờ vui trên năm tháng muộn phiền
tình chưa nói, đã thôi rồi, kết cuộc
NQNV
Leave a Reply