‘Đừng gọi em trong những đêm buồn
Em vẫn biết anh không hề yêu’
Giữa hai ta có còn gì để nói ?
Xin trả em về những phút bình yên
Em sợ lắm những câu nói xỏ xiên
Với lời lẽ mang nhiều tầng ý nghĩa
Giữa hai ta có còn gì phải hiểu ?
Em biết mà…. không có kẻ bị điên
Chỉ là anh thích những chuyện lụy phiền
Tạo số phận cho chính mình đau khổ
Giữa hai ta có còn gì để lỡ ?
Lỡ tương lai nên đánh mất chính mình
Trên đường đời không còn nữa lòng tin
Lạc lõng bước chẳng tìm ra lối thoát
Giữa hai ta có còn gì để khóc ?
Cạn thật rồi những hạt lệ ăn năn
Thức đêm dài có lẽ chỉ băn khoăn
Ai sưởi ấm lòng anh mùa đông giá
Giữa hai ta có còn gì để nhớ ?
Chuyện ân tình như gió thoảng mà thôi
Thương với mến hẳn là sẽ phai phôi
Theo năm tháng quên đi lần lầm lỗi
Giữa hai ta có còn gì để hỏi ?
Dẫu cho em có nói đến trăm điều
Cũng đâu bằng ánh mắt kẻ anh yêu
Đành câm nín cho lòng mình đỡ tủi
Giữa hai ta không còn gì để nói
Đừng gọi em trong những tối đơn côi
Hãy mặc em lầm lũi bước hết đời
Dẫu nặng vai một câu thề gian dối
BBV
Leave a Reply