Thử tưởng tượng tôi không đang hiện hửu
Đất trời này chẳng vướng bận không gian
Em có dám bước vào tâm thức đó ?
Chia hai tôi nữa nhánh cỏ vô hồn ?
Thử tưởng tượng thời gian quay ngược lại
Gặp tôi chờ ở một cõi tiền khiên
Em có dám ngữa tay cùng hứng mộng ?
Vạch luân hồi tìm sợi chỉ se duyên ?
Thử tưởng tượng phù sinh thiên cổ lụy
Tôi ôm thơ chạy khắp chốn địa cầu
Em có dám vẹt bờ rêu phong phủ ?
Níu theo cùng run rẫy một chiêm bao ?
Thử tưởng tượng đất trời đang banh xẽ
Tôi ở nơi mặt đất cách xa trời
Em có dám làm con chim ẩn trú ?
Để vá liền da thịt nối thiên thu ?
Thử tưởng tượng nếu tôi sa địa ngục
Em cô đơn biết mấy ở thiên đàng
Đêm có thấy nữa vầng trăng lững khuyết ?
Vết tích hằn tôi một thuở . Còn mang ? !!!???
Rồi ngày mai sẽ trả hôm nay về cho quá khứ , rồi tất cả sẽ không còn gì ngoài mấy vần thơ . Có thể MT sẽ không lưu giử nó bao giờ, bởi gã Trương Chi muôn đời ôm khổ lặng . Nhưng những lời thơ hy vọng là im ắng , cho phút giây nào khi MT chợt nhớ đến hôm nay . Có một người xa ngoài cõi chân mây , vẫn nhớ một người trong vô vàn cách trở . Khi trái đất còn quay nghĩa là tôi còn hiện hửu , thì những lời thơ này chỉ để dành riêng . Tôi gửi bài thơ không cần phải cám ơn , bởi con tằm nhả tơ là do nghiệp kiếp . Bài thơ này sẽ không là gì hết , em đọc xong rồi cứ bình thản quên nó đi . Cuộc sống thì luôn trôi về hướng tương lai , không ai ăn thơ giữa đời thường để sống . Chỉ có tôi tên khùng điên ngoại hạng ,ôm mãi lời thơ chạy hết nữa đời còn . Chúc MT đêm nay có giấc mộng ngoan . Khi thức dậy bài thơ sẽ thành quá khứ .