Biển còn xanh 1 màu man dại
Tôi còn yêu không chút ngại ngần
Gửi muộn phiền về nơi phố nóng
Để vai trần cho gió mơn man
Sao tôi hiểu trong lòng sâu thẳm
Nhịp tim kia chưa lỡ bao giờ
Có 1 thuở ngỡ ngàng chưa gặp
Để 1 lần đuổi bắt, ngẩn ngơ
Những đợt sóng xô bờ, trắng bạc
Đẩy đôi chân theo cát, xuống dần
Cho tôi gửi sầu tôi trên sóng
Có đợt nào miên viễn, lang thang ???
Tôi đã ướp đầy người hương biển
Mà màu xanh vẫn thiếu, tình ơi
Không hy vọng, ngại gì thất vọng
Cứ yêu nhau, chớ nói thành lời
Đừng hâm nóng lòng tôi, hỡi nắng
Hãy hong khô giùm dấu chân tôi
Đừng để sóng kéo vào, cuốn mất
Kẻo tình tôi lạc khuất giữa đời
Môi son tôi, tô bằng nước biển
Muốn hôn người và muốn được hôn
Cho vị mặn làm say đầu lưỡi
Cắn xót xa, nuốt trửng vào hồn
Thử lặng yên để chỉ lắng nghe
Lời cuả sóng rì rầm, muôn thuở
Cất chiếc gánh để người rất nhẹ
Trôi lênh đênh, trôi mãi, bỏ đời …
8/12/02
HTC
Leave a Reply