Và đời người cũng như một giòng sông
kẻ khác nhìn vào chỉ thấy êm đềm chảy
mấy ai hay giữa giòng là sóng dậy
nước đục hay trong đâu biết đâu ngờ
tôi cũng vì đời, mải miết làm thơ
những bài thơ chưa lúc nào vui cả
có phải tôi tham lam nhiều quá
nên bao nhiêu cũng chưa đủ chưa vừa
cuộc đời người cũng như một giấc mơ
khi tỉnh rồi mới bàng hoàng nuối tiếc
tôi đã mơ bao nhiêu đêm mà chẳng biết
đưa tay mình níu lại giấc chiêm bao
đừng định nghĩa người ơi thế nào là nổi đau
đêm nay về tối trời tôi vấp té
biết nổi đau chưa bao giờ thật thế
tôi cũng trân gan nặn một nụ cười…
tháng 1 năm 2001
NQNV
Leave a Reply