Và muà đông rồi cũng phải qua đi
chiếc lá cuối chẳng thể nào nán lại
ta và người chẳng thể nào yêu mãi
chia tay buồn như ngày cuối muà đông
câu thơ này người còn đọc hay không
còn thổn thức như ngày đầu mới gặp
tám năm cũ mệt nhoài trò cút bắt
chỉ đuà thôi mà đau đến không ngờ
như con tằm rút ruột nhả thành tơ
câu thơ viết thả lên đời đau đáu
tình yêu cũng không còn nơi ẩn náu
tình yêu đi hoang, thơ thẩn lạc loài
ta vẫn còn ở lại chốn không người
vẫn còn đợi hay là không còn đợi
cơn mưa trút vào trong lòng giận dỗi
biết bao giờ thì hết, chẳng còn yêu
NQNV
Leave a Reply