“Có những phút ngã lòng
Tôi vịn câu thơ mà đứng dậy”
Em vịn câu thơ đứng dậy
Sau lần vấp ngã vì anh
Sợ lắm sợi tình mong manh
Cạm bẫy – ngọt ngào che đậy
Em vịn câu thơ đứng dậy
Cố nhìn cho rõ đục trong
Ba chìm bảy nổi long đong
Nhánh rong khuất dần dưới đáy
Em vịn câu thơ đứng dậy
Ngông nghênh như bất cần đời
Cợt cười từng mảnh tình lơi
Trái tim chai lì run rẩy
Em vịn câu thơ đứng dậy
Bước đi trên những tàn tro
Thương mình không biết đắn đo
Gót chân chưa lành vết cháy
Em vịn câu thơ mà đứng dậy ……
BBV
Leave a Reply