Có khi bất chợt bỗng hồn say
khi đốm nắng muà hạ về rực rỡ
chuyện ngày xưa như mờ như tỏ
anh và em…
có khi ta làm người vô duyên
nhắc mãi chuyện không ai còn nhớ lại
ờ, giá như ta trẻ mãi
thời gian ngừng quay, thì làm sao anh quên ?
vâng, thì em còn nằm mộng đêm đêm
về những chuyện anh cho là vớ vẫn
nhắc đến tình yêu, anh bảo: đừng lãng mạn….
em nghe, cười, chưa hẳn đã tin anh
muà hạ này chắc chắn sẽ trời xanh
phượng chắc nở, ve thì kêu ra rả
em biết mình không còn trẻ nữa
biết hai mảnh đời, không thể một. Anh, em…
em vẫn làm thơ câu chữ huyên thuyên
ca ngợi thứ chưa từng nhìn tận mắt
tình yêu, tình yêu gào lên đau trong ngực
phải, em còn đang khát một tình yêu
tháng 6, 2002
NQNV
Leave a Reply