đêm lạnh cuồng điên, hồn rong bút lạc
thư không còn ngày, thư chẳng còn yêu
giữa vô chừng, tâm phách lạc, liêu xiêu
bờ mộng, thực cách nhau bàn tay với
bên này sông không còn người đứng đợi
con sáo nghiêng đầu ngóng mãi nước trôi
bài thơ tình đậm nét mực lôi thôi
(người không đọc, bút âm thầm bút viết …)
đêm ngẩn ngơ đã quên ngày giã biệt
người báo tin buồn hay người nhớ về nhau ???
manh vải ái tình không che đủ tim đau
(nên xé toạt hay che hoài người hỡi ???)
đôi chân mỏi, kiếp tơ tằm vời vợi
(sợi tơ mành se không nổi đời nhau …)
“bức thư tình” nghe xa lạ làm sao
và nghe cũ như âm ngân từ tiền sử
ngọn gió đêm đong đưa cành tư lự
(nghiêng ở bên nào cũng đổ bóng thôi …)
sao người về vọc nước ở dòng tôi
cho thêm vỡ khuôn trăng vàng trên sóng ???
đừng đưa tay giữa mông mênh huyễn mộng
mai tỉnh giấc rồi, đời thực quá, lại đau …
4/10/07
HTC
Leave a Reply