Rồi cuối cùng em cũng đi lấy chồng
chẳng thể nào yêu anh thêm được nữa
đời con gái như một lần hoa nở
em cũng sợ tàn, sợ úa theo thời gian
có thể mai này khi ngắm vầng trăng
đọc lại câu thơ ngày xưa mình viết
phải, đã có một thời yêu tha thiết
em chỉ lặng im, chớp mắt cúi đầu
không thể nào yêu mãi được nữa đâu
mười lăm năm mới biết tình hữu hạn
ngày phía trước của em còn dài lắm
anh đừng buồn khi nhận tấm thiệp vui
đời vẫn còn như con nước chảy xuôi
nếu gặp lại sẽ là người xa lạ
mười lăm năm trôi vèo như chiếc lá
tiếng thở dài gởi lại ở trong thơ
chẳng thể nào yêu mãi được như xưa
bài thơ cuối không thể nào lừa dối
em xiêm áo ngày làm cô dâu mới
nỗi buồn xưa, gom lại gởi cho người
NQNV