Poems Collection

Poems I've collected …

Bớt Lạnh Lùng Một Chút Được Không Anh

Written By: moonie - Aug• 17•13

Bớt lạnh lùng một chút được không anh
chiều nay phố nhạt nhoà cơn mưa đổ
chiều nay có một người điên trên phố
em mất trí rồi…từ thuở… hết yêu nhau

nghiêng bên nào cũng chỉ thấy đớn đau
tay chạm phải trái tim mình rớm máu
đừng chém…anh…những nhát tình thô bạo
em chẳng còn gì nữa để đau thêm

người sắp chết rồi còn tiếng kêu rên
hơi thở cuối là bài thơ đau xiết
(xưa, thơ cũng đã vì anh mà viết)
nay lời câm, em nói, chỉ mình riêng

em chẳng còn gì nữa để đau thêm
đừng nói nữa những lời cay đắng thế
em cũng đã cạn khô rồi giòng lệ
không khóc đâu, chỉ mưa ướt nhạt mờ

chiều hôm nay trên phố vắng bơ vơ
bóng đèn loáng gương mặt người không rõ
em là một người điên như thế đó
bớt lạnh lùng một chút được không anh ?

NQNV

Ngày Vắng Người

Written By: moonie - Aug• 17•13

Ngày vắng người buồn lắm biết không anh
chiếc đồng hồ quay những vòng rất chậm
sáng hôm nay cơn mưa vừa chớm tạnh
nắng vàng lên sao mà anh không…lên

ở bên này ôm nỗi nhớ buồn tênh
bức tường xám, bóng đèn vàng, nhạt thếch
một bàn phím, hai bàn tay lách cách
gõ lá email bỗng khó vô cùng

cách mặt mà sao lại chẳng xa lòng
thương nhiều lắm mỗi tiếng cười câu nói
đôi mắt xóay vào trong lòng như hỏi
có yêu anh, sao má lại ửng hồng ?

giữ cho yên nỗi nhớ ở trong lòng
hai mươi bốn tiếng đồng hồ dài quá
ngày mai ơi xin hãy về vội vã
ta gặp người nhất định nói câu yêu

NQNV

Thương Đời Thêm Chút Nữa

Written By: moonie - Aug• 17•13

Thôi cũng đành lỡ hẹn với muà xuân
con én nhỏ bay về không còn kịp
đường không xa nhưng lòng xa biền biệt
ta với người, lỡ hẹn cuộc trăm năm

ta với người duyên nợ có gì không
tiếng ai khóc nghe vô cùng áo não
đời thì vậy, không phải là huyễn ảo
câu thơ buồn day mặt ngó đăm đăm

ta với người…như việc hẹn chưa làm
ray rứt mãi không tìm ra đáp số
con én nhỏ mang trong mình hơi thở
mỏi cánh bay chưa tới được gần nhau

muà xuân rồi người ạ có còn đau
lau nước mắt thương đời thêm chút nữa

NQNV

Khóc mình thêm lần nữa

Written By: moonie - Aug• 17•13

Khi chiếc bình pha lê vỡ tan
tấm vải lụa cũng vừa thiêu bùng cháy
khi ngày đi qua không trở lại
là đời người không sống đươc lần thứ hai

tôi, đêm dài cũng vừa tỉnh cơn say
giấc mộng ảo tan như bong bóng nước
và tình yêu biến thành liều độc dược
tôi sẽ rên lên, trút hơi thở cuối cùng

kiếp sau anh …có trở lại cõi trần
cho tôi nhé bên kia đời rất mới
tôi sẽ hiền hơn, nhân từ, bát ái
và yêu anh đến cùng kiệt tấm lòng

đêm nay rơi bình thản vô cùng
khi tôi thức khóc mình thêm lần nữa…

NQNV

Biết Bao Giờ

Written By: moonie - Aug• 17•13

Và muà đông rồi cũng phải qua đi
chiếc lá cuối chẳng thể nào nán lại
ta và người chẳng thể nào yêu mãi
chia tay buồn như ngày cuối muà đông

câu thơ này người còn đọc hay không
còn thổn thức như ngày đầu mới gặp
tám năm cũ mệt nhoài trò cút bắt
chỉ đuà thôi mà đau đến không ngờ

như con tằm rút ruột nhả thành tơ
câu thơ viết thả lên đời đau đáu
tình yêu cũng không còn nơi ẩn náu
tình yêu đi hoang, thơ thẩn lạc loài

ta vẫn còn ở lại chốn không người
vẫn còn đợi hay là không còn đợi
cơn mưa trút vào trong lòng giận dỗi
biết bao giờ thì hết, chẳng còn yêu

NQNV